PHÒNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO BÌNH GIANG
TRƯỜNG THCS VŨ HỮU
Video hướng dẫn Đăng nhập

CHIỀU ĐÔNG ẤM ÁP

  02/01/2015 02:39:19 AM
 


Chiều ấy, một buổi chiều đông lất phất mưa phùn, cái hơi thở lạnh giá dường như đang bao trùm cả đất trời. Trời lạnh mà phải ngồi lại lớp làm bài tập thực sự là điều không dễ dàng cho một học sinh như tôi. Nhưng biết làm sao khi tôi không thể tiếp thu nhanh như các bạn khác, vì thế mà chiều nào sau buổi học đội tuyển tôi cũng ngồi lại để ôn kiến thức. Miệt mài bên chồng sách tôi mượn cô để học, bỗng giật thót tim vì cái đồng hồ trên tay tôi báo giờ. Trời! Mới đó mà đã sáu giờ tối rồi. “Trời tối nhanh thật!”. Nghĩ vậy nên tôi vội vàng thu dọn đồ đạc ra về.

Hôm nào cũng vậy, người sau cùng tôi gặp luôn là bác bảo vệ. Nhưng khác với dạo trước, mấy hôm nay tôi về mà bác vẫn chưa khóa cổng, tôi buột miệng hỏi:
- Bác vẫn chưa khóa cổng ạ?

Bác nhìn tôi mỉm cười:

- Chưa! Vẫn còn thầy giáo chưa về, chắc thầy bận lắm, mấy hôm nay rồi, buổi nào thầy cũng về muộn cháu ạ!

Tôi đưa ánh mắt về phòng thầy nơi có ánh đèn vẫn sáng. Thầy chưa về ư? Tôi nhớ nhà thầy ở xa trường lắm, trời còn mưa nữa, chắc hôm nay thầy bận nhiều việc.

Tôi đã tự trả lời mình như vậy rồi rảo bước ra về. Vậy là hôm nay người ra về sau cùng là thầy chứ không phải tôi. Nhưng cũng chính từ ngày hôm đó, dù cho mưa phùn gió bấc hay lạnh thấu da thịt thì thầy vẫn là người về sau. Tôi đã từng đặt cho mình một dấu hỏi lớn: “Hằng ngày thầy không có nhiều giờ lên lớp nhưng sao thầy bận quá vậy?” Không tự trả lời được. Mà thôi kệ! Chuyện người lớn, mình biết gì mà quan tâm - tôi tự nhủ. Hơn nữa tôi cũng có nhiều bài tập phải làm nên cũng thôi không nghĩ gì.

Cứ như vậy từng ngày trôi đi, tôi quen với ánh điện phòng thầy, quen cả bóng dáng thầy ngồi bên bàn máy.

Hôm ấy cũng là buổi chiều đông, dù cái lạnh đã dịu hơn nhưng trời thì vẫn tối nhanh. Sắp đến kỳ thi rồi, tôi phải cố gắng làm sao để theo kịp các bạn. Đồng hồ chỉ sáu giờ bốn mươi lăm phút, tôi cố kiên nhẫn ngồi lại chút nữa nhưng chợt nhớ ra nếu không về nhanh thì mẹ tôi sẽ đi tìm. Nghĩ thế tôi nhanh chóng cất sách vở rồi rời lớp học. Đi dọc hành lang xuống sân trường nhưng ánh đèn phòng thầy không thể nằm ngoài sự chú ý của tôi, câu hỏi kia chợt ùa về. Dường như có điều gì đó đang thôi thúc tôi, nhất định hôm nay tôi phải trả lời thắc mắc của mình.

Bước từng bước nhẹ nhàng đến cánh cửa phòng thầy, qua ánh đèn, tôi nhìn thấy từng nếp nhăn trên trán thầy xô lại với nhau. Thầy ngồi bên máy tính, đôi lông mày chốc chốc nhíu lại suy tư. Đôi mắt thầy cũng vậy, tôi thấy thầy cười qua ánh mắt nhưng cũng thấy thầy buồn qua ánh mắt.
- Phương, em đang làm gì đấy?
Giật thót tim, tôi không biết là ai gọi mình, nhìn xung quanh, luống cuống thế nào đập ngay đầu vào cửa.

- Em có sao không?
- Dạ em không sao, thầy gọi em ạ? - Tôi tròn mắt.
- Đúng vậy, đội tuyển có nhiều bài tập lắm sao mà em hay về muộn vậy?
Tôi ngạc nhiên lắm. Có lẽ hỏi thầy thì không học sinh nào trong trường là không biết nhưng nếu hỏi tôi tên gì thì chắc chỉ có cô giáo chủ nhiệm biết, đừng nói đến việc tôi ở lại làm bài tập. Tôi chợt nhớ ra, lớp tôi có camera mà! Sao tôi lại đãng trí thế cơ chứ! Tôi nhìn ánh mắt thầy, đó là ánh mắt lo lắng xen lẫn sự quan tâm, tôi bỗng cảm thấy ấm lòng:
- Thưa thầy! Bài tập không nhiều nhưng em muốn ở lại đọc kỹ bài và nắm chắc kiến thức. Tại... vì em học không nhanh bằng các bạn nên em sợ về nhà thì em sẽ quên mất lời giảng của cô giáo. Em muốn ở lại để  làm bài ạ.
Giọng thầy trầm xuống dặn dò:

- Em nên sắp xếp thời gian hợp lý. Đội tuyển quan trọng nhưng sức khỏe còn quan trọng hơn, nếu không may đến ngày đi thi mà sức khỏe không tốt thì cả quá trình phấn đấu nỗ lực của em sẽ mất hết. Trong cuộc sống có nhiều thứ mất rồi còn có thể lấy lại được nhưng cũng có nhiều thứ mất đi thì ta vĩnh viễn không lấy lại nguyên vẹn, vì thế ta phải gìn giữ và nâng niu những gì mình đang có.
Trong lòng tôi bỗng tràn đầy hơi ấm, có điều gì đó xúc động nghẹn ngào. Sống mũi cay cay, tôi vâng lời thầy mà dường như có thêm sức mạnh, động lực để tiếp tục cố gắng học tập. Tôi nhìn qua máy tính thầy. Là bảng điểm sao? Còn trên bàn nữa, cả một tập tường trình của các bạn học sinh chưa ngoan thầy đang xem dở…

- Được rồi, em về đi kẻo bố mẹ lo lắng, thầy làm nốt một số việc nữa rồi thầy cũng sẽ về - Lời thầy cắt ngang suy nghĩ của tôi.
- Nhưng thầy ơi, cũng đã muộn rồi, nhà thầy xa mà trời còn mưa nữa, thầy về thôi ạ?- Tôi đã mạnh dạn hơn.

- Dù muộn đến mấy thầy cũng phải hoàn thành công việc của mình, chăm lo tốt cho từng trò. Thầy biết chỉ cần cố gắng nhắc nhở thì các bạn sẽ có ý thức hơn, sẽ tiến bộ đi lên - Thầy mỉm cười nhìn tôi.

Tôi chào thầy rồi lững thững ra về. Giờ thì tôi đã biết tại sao thầy về muộn. Đó là vì thầy lo cho từng trò, thầy bận bịu với những bạn học sinh chưa ngoan. Rồi tôi chợt nhận ra rằng: Thầy không trực tiếp lên lớp giảng bài dạy tôi tri thức nhưng thầy lại thầm lặng quan tâm, dõi theo mỗi bước đi của học sinh. Thầy đang lặng lẽ soi sáng con đường và chỉ dạy chúng tôi.
 

                                                                                         PHẠM THỊ BÍCH PHƯƠNG
                                                                           (Lớp 9B, Trường THCS Vũ Hữu, Bình Giang)

 

Họ và tên : Phạm Thị Bích Phương Ngày sinh : 23/01/1999
Chỗ ở : Vĩnh Hồng - Bình Giang - Hải Dương
Điểm trung bình kì 1 : 9.2
 Xếp thứ tự lớp : 3
 Xếp thứ tự khối : 7
 Xếp thứ tự trường : 15
Điểm trung bình kì 2 : 9
 Xếp thứ tự lớp : 6
 Xếp thứ tự khối : 15
 Xếp thứ tự trường : 83
Điểm trung bình cả năm : 9.1
 Xếp thứ tự lớp : 3
 Xếp thứ tự khối : 10
 Xếp thứ tự trường : 34
 Thành tích xuất sắc :  Đạt giải khuyến khích môn ngữ văn cấp Tỉnh

__________________________________

TỰ TIN

  04/12/2014 06:26:31 AM
 


Tôi vốn là một đứa rụt rè nên chỉ có mấy đứa bạn là thân. Tôi không thể nào gần gũi với nhiều bạn như những đứa khác mà nói đúng hơn là tôi không có đủ tự tin để làm quen với họ. Điều đó cũng đã xảy ra trong học tập khiến nhiều lần tôi phải suy nghĩ: “Làm thế nào để có được sự tự tin”.

Nhưng sau mỗi lần đó, tôi chẳng thể đưa ra một câu trả lời và lại tự trách mình quá rụt rè. Nhưng bây giờ thì khác, sự tự tin đã đến với tôi như một phép màu nhiệm vậy. Tôi đã có được nó nhờ vào phương pháp của cô, một phương pháp đặc biệt và hữu hiệu.

Sáng hôm ấy, còn thừa một chút thời gian cuối tiết cô giáo nói với chúng tôi một tin rất quan trọng - một tin liên quan đến thái độ học tập trong giờ và nó ảnh hưởng trực tiếp đến việc đánh giá hạnh kiểm trong tháng. Nó khiến chúng tôi vô cùng lo sợ. Cô đã bắt đầu thông báo xoay quanh ba phần trọng tâm. Việc thứ nhất cô nói về những thành tích mà lớp tôi đạt được. Cô nói rằng lớp tôi có nhiều học sinh giỏi. Lời nói của cô làm cho lớp tôi phấn khởi, mấy bạn cười ồ lên. Chắc các bạn nghĩ cô đang khen đấy. Cô tiếp tục triển khai việc thứ hai. Đó là về tình trạng lớp tôi hiện nay. Giọng cô trầm xuống: “Hiện nay, không khí các giờ học của lớp ta rất trầm, nhiều bạn không giơ tay nhưng khi các thầy cô gọi đều trả lời được. Cô biết rằng nhiều bạn không giơ tay vì sợ bị chê là thể hiện mình. Các bạn có hành động như vậy cần rút kinh nghiệm ngay”.

Tiếp đó cô triển khai việc thứ ba, nội dung chính mà cô nhắc tới. Cô nghiêm giọng: “Cả lớp chú ý, từ nay các em sẽ bắt đầu thực hiện quy định mới, các tổ trưởng sẽ theo dõi số bạn giơ tay lên bảng hoặc phát biểu, sau một tháng sẽ tổng kết lại và sắp thứ tự. Năm bạn giơ tay ít nhất sẽ bị hạnh kiểm khá”. Cả lớp ồ lên. Điều cô nói khiến chúng tôi vô cùng bất ngờ và ngỡ ngàng. Tôi đâm ra lo sợ, sợ mình sẽ bị hạnh kiểm khá. Bởi lúc ấy, một tuần tôi chưa giơ tay được lần nào, thậm chí đến cả tháng mới giơ tay được một, hai lần. Lời nói ấy của cô không khiến tôi nhận ra được điều gì mà chỉ nghĩ tới hình phạt cô đưa ra là quá nặng.

Thứ hai là ngày đầu tiên thực hiện “nghị quyết” này, có vẻ như nó vẫn chưa được áp dụng nhiều. Những bạn giơ tay toàn là “dân cũ” cả. Điều đó khiến tôi bớt lo hơn một chút. Sáng thứ ba, tôi đã nghe thấy tiếng bàn tán với nhau rằng Phương Linh giơ tay những chín lần. Con số thật đáng khâm phục. Tôi biết rằng bạn là người hay giơ tay nhưng không khỏi bất ngờ vì lần này được biểu diễn bằng con số cụ thể mới thấy nhiều như thế. Mới được thực hiện có hơn một ngày mà con số giơ tay tăng nhanh. Điều đó đồng nghĩa với việc nguy cơ bị hạnh kiểm khá của tôi ngày càng lớn. Đến thứ năm thì sau mỗi câu hỏi của thầy cô, hầu hết cả lớp đều giơ tay, ngoại trừ tôi. Lúc ra chơi, tôi thấy Thạch giơ tay ra hiệu với Tú Anh chín ngón. Trời đất! Điều này khiến tôi vô cùng sửng sốt vì lúc trước cậu ấy cũng như tôi, đến cả tháng nó cũng chẳng giơ tay nhiều như vậy. Biết thế nhưng tôi vẫn không sửa được cái tính rụt rè, khi nào định giơ tay lên chẳng hiểu sao tôi lại rụt tay xuống, lòng tôi như sục sôi lên, tôi vừa giận vừa trách mình vô cùng. Thế là một tuần trôi qua trong sự tẻ nhạt, tôi vẫn chưa giơ tay nổi một lần. Cuối tiết ba ngày thứ bảy, các tổ trưởng đã tổng hợp lại kết quả, tôi đoán chắc rằng mình xếp cuối lớp và thực tế là đúng như vậy. Cô đã nhấn mạnh đó là một dấu hiệu. Sau đó cô không nói gì thêm và dặn chúng tôi sẽ nhắc lại sau đợt tổng kết cuối cùng tức là ba tuần nữa. Tuy không bị cô phê bình nêu trước lớp nhưng tôi vẫn rất buồn. Buồn không chỉ giận mình mà còn buồn vì tôi không bằng ai. Cái Thảo ngồi ngay cạnh tôi lúc trước cũng y như tôi thế mà nó cũng giơ tay được ba, bốn lần. Vậy mà tôi chẳng được lần nào cả trong một tuần hai mươi tám tiết học. Tôi thật quá tồi tệ, tôi quyết phải giơ tay bằng được.

Sáng thứ hai là buổi bắt đầu của tuần học mới. Tôi quyết định sẽ giơ tay ngay trong buổi sáng hôm ấy. Tôi đã cố giơ tay nhưng thật khó khăn. Tôi cứ loay hoay mãi hết giơ tay lên lại rụt tay xuống. Dù biết rằng nếu trả lời không đúng thầy cô sẽ chữa lại chứ không sao cả nhưng tôi luôn do dự về câu trả lời của mình. Việc gì cũng vậy, mới làm lần đầu sẽ rất khó khăn nhưng dần rồi cũng sẽ quen và tôi đã bắt đầu quen. Việc giơ tay đối với tôi bây giờ rất dễ dàng chứ không nặng nhọc gì cả. Và chính việc đó đã làm thay đổi nhận thức của tôi. Mỗi tiết học trôi qua thật vui vẻ. Nó không còn nặng nề như trước. Việc giơ tay của tôi không phải vì hình phạt của cô mà là một thói quen tạo không khí nhiệt tình cho lớp. Sự rụt rè của tôi dần được cải thiện. Tôi cũng đã biết rằng mình thoát khỏi tốp năm người đứng cuối lớp và dường như chính việc giơ tay trong giờ học khiến tôi say mê với môn học, tiếp thu bài tốt hơn. Nó làm cho việc học của tôi ngày càng tiến bộ. Tôi cũng đã tự tin chơi cùng với các bạn trong lớp như mọi bạn khác. Chính việc giơ tay đã giúp tôi trở nên vui vẻ, tràn đầy màu sắc và hạnh phúc.

Đến khi nhận được hết những điều kỳ diệu ấy tôi mới hiểu được những điều mà cô đã nói. Cô muốn chúng tôi hiểu rằng việc giơ tay có ý nghĩa to lớn như thế nào và cần thiết như thế nào đối với học sinh. Nó không những giúp ta tiến bộ trong học tập mà còn giúp ta tự tin trong cuộc sống. Nó như một chiếc chìa khóa vạn năng mở được mọi cánh cửa thành công trong học tập. Cô đã thầm lặng giúp tôi hiểu ra điều ấy. Nếu cây con cần được chăm sóc đúng cách để trưởng thành thì cô chính là người vạch ra đường lối đúng đắn nhất để chúng tôi thành công trong học tập. Cô đã giúp tôi khắc phục nhược điểm của mình, đưa ra câu trả lời hữu hiệu nhất cho câu hỏi của tôi đã tự đặt ra cho mình. Cô thật đáng kính!

Và đến tuần thứ ba cô không nhắc lại quyết định ấy một lần nào nữa. Có lẽ cô biết chắc rằng quyết định ấy không còn cần thiết nữa và cô đã nhận thấy sự thay đổi rõ rệt trong mỗi tiết học của chúng tôi, cảm nhận được rằng chúng tôi đã hết sức cố gắng trong thời gian qua để tạo được những tiết học đầy hứng thú. Các bạn trong lớp tôi đều rất hăng hái giơ tay phát biểu, xây dựng bài. Sự hăng hái ấy đã tạo thành một thói quen chứ không phải vì hình phạt hạnh kiểm khá. Tôi cũng chắc chắn một điều rằng các bạn trong lớp cũng như tôi, đều tìm lại được sự tự tin nhờ phương pháp hữu hiệu của cô: giơ tay.

                                                                                                        NHỮ THỊ TRANG

                                                                       (Lớp 9B, Trường THCS Vũ Hữu, Bình Giang)

Họ và tên : Nhữ Thị Trang Ngày sinh : 09/06/2000
  Chỗ ở: Thái Học - Bình Giang - Hải Dương
Điểm trung bình kì 1 : 9
 Xếp thứ tự lớp : 9
 Xếp thứ tự khối : 25
 Xếp thứ tự trường : 103

 

 

 

________________________________

 

GẶP LẠI CÔ

  20/11/2014 17:29:26 PM
 


Chiều đông, gió nhè nhẹ làm rung động cành cây, kẽ lá. Những hạt nắng còn sót lại trên sân vô tư nhảy nhót. Chiều nay trong lòng tôi có một niềm vui sướng khó tả với tin: Cô giáo chủ nhiệm cũ của chúng tôi sắp về thăm trường. Chẳng hiểu đứa nào trong đại gia đình cũ của tôi biết mà thông báo cho bốn mươi mốt đứa đã từng học trong đại gia đình ấy. Tất cả, chẳng ai bảo ai, mười một đứa con trai cùng ba mươi đứa con gái đều tụ họp ở ghế đá sân trường đợi cô.

Lòng tôi háo hức mong chờ, suy nghĩ không ngừng về cô, không biết sau một năm chuyển công tác cô thay đổi như thế nào. Chợt cảm xúc ùa về trong tâm trí tôi với bao kỷ niệm. Tôi nhớ những lần cô hăng say giảng bài, nhớ những lời cô chỉ dạy mỗi khi làm điều gì đó có lỗi, nhớ những buổi tập văn nghệ cô không quản mưa gió, xa xôi đến trường cùng tập với đội, thuê trang phục cho từng đứa. Giữa cô với lớp, có biết bao kỷ niệm buồn vui xen lẫn. Biết bao lần chúng tôi thực hiện nội quy không tốt, lớp xếp cuối cùng của trường, chúng tôi chợt thấy có lỗi nhiều, cúi đầu trước ánh mắt thất vọng tràn trề của cô. Nhớ bao lần cô tiếp thêm sức mạnh tinh thần để chúng tôi vượt lên chính mình, để chúng tôi tìm thấy thành công.

Thế rồi đâu đóng đấy, mâu thuẫn bạn bè trong lớp tôi ngày càng nhiều. Cùng chung một lớp mà ngày nào cũng xảy ra xô xát, đánh nhau. Cô buồn thấy rõ. Hôm ấy, trong tiết sinh hoạt, cô lặng yên chẳng giống mọi lần, rồi bất ngờ cô nói:

- Ai cho cô biết hai đường thẳng phân biệt có thể xảy ra những trường hợp nào?
Các bạn lớp tôi giơ tay ào ào. Cô gọi Ngọc. Chính nó tuần trước vừa bị đứng trước cờ. Nó trả lời được ngay. Cô nhắc lại lời nó: "Hai đường thẳng phân biệt xảy ra các trường hợp: hoặc song song hoặc cắt nhau".
Cô tiếp: “Hai đường thẳng song song là đôi bạn cùng tiến, cùng nắm tay nhau bước đi, giúp nhau trong học tập, gắn bó chia sẻ kỷ niệm vui buồn cho nhau, chúng không dựa dẫm, tự nỗ lực phấn đấu. Hai đường thẳng phân biệt cắt nhau là đôi bạn có chung điểm tương đồng, dựa vào nhau mà bước tiếp nhưng không phải dựa dẫm cho nhau chép bài mà là chỗ dựa về tinh thần, hiểu và gắn bó nhau hơn. Điểm giao nhau chính là sự đồng tâm của hai người bạn".

Rồi cô lại nói: “Thế còn hai đường thẳng trùng nhau trong hình học cũng như là hai người bạn thực sự thân thiết, gắn bó với nhau như hình với bóng, hòa chung một nhịp đập. Khi các em có một tình bạn tuyệt vời như thế thì đừng để nó tuột mất”.

Từng lời của cô chứa chan, thấm thía hơn bao giờ hết, chẳng đứa nào bảo đứa nào, chúng tôi nhìn nhau, ánh mắt quyết tâm trở thành những cặp bạn tốt. Mấy đứa tuần vừa rồi đánh nhau đã xin lỗi cô, xin lỗi bạn. Những cái nắm tay bạn bè thật chặt...

Sau những lời giảng giải đó, tôi thấy cô không phải là nàng tiên trong cổ tích mà sao sự dịu dàng, những hiểu biết của cô lại làm lay động, thức tỉnh những tâm hồn ngây thơ của chúng tôi đến thế, đã giúp chúng tôi hiểu nhiều hơn về tình bạn, xóa đi những bất đồng, khoảng cách giữa bạn bè, thầy cô, là bài học mà chúng tôi rất cần cho mai sau khi bước vào thế giới rộng lớn với những tình cảm cao đẹp.
Tôi nhớ nhất lần ấy, ngày sinh nhật của cô. Cả lớp tôi quyết tâm dành cho cô một món quà bất ngờ, món quà như để chuộc lại những lỗi lầm trước đây. Nó không phải là một món quà vật chất đắt giá. Nó là một món quà tinh thần vô giá mà chúng tôi dành tặng cô khiến cô phải bất ngờ.  Đó chính là cuốn sổ đầu bài với tất cả các tiết học xếp loại tốt, sổ cờ đỏ tươi rói toàn điểm mười - một sự nỗ lực mà cả một tuần dài chúng tôi phải phấn đấu, cố gắng mới đạt được. Nó là kết quả của sự đoàn kết, giúp đỡ nhau trực nhật, múa hát, tập thể dục. Nhận được món quà ấy, tôi thấy rõ niềm vui trong mắt cô và bờ mi như sắp nhỏ lệ.

...Mải nhớ về những kỷ niệm, tôi không biết rằng cô đến chỗ chúng tôi từ bao giờ. Cô đón chúng tôi vào trong vòng tay. Nhiều đứa trong lớp ôm chặt lấy cô, chẳng muốn rời. Chúng nó ríu rít khoe thành tích, kết quả học tập với cô. Cô bảo:

- Cô vẫn nhớ tên từng đứa đấy, làm sao mà quên được bởi cô yêu lớp mình nhiều lắm.
Chúng tôi ngấn nước mắt, còn bao nhiêu chuyện chúng tôi muốn nói, muốn kể với cô mà thời gian thì không còn nhiều, chúng tôi phải về nhà. Từng đứa lưu luyến chạy lại ôm cô, cô vỗ về.
Đến lượt tôi, tôi ôm cô thật chặt. Tôi chẳng biết nói gì, cố kìm nén, ngăn cho dòng nước mắt không tràn ra. Cô động viên an ủi tôi:

- Em phải tự tin, cố gắng lên, phải biết tự gieo niềm tin trong mình để bước tới thành công.
Tôi nhớ lời cô, chân bước lên xe đi về mà lòng đầy lưu luyến. Những hạt nắng tinh nghịch cuối ngày cũng đã trở về nhà. Dù buồn vì phải chia tay cô nhưng trong tôi vẫn ánh lên những hy vọng về một ngày không xa chúng tôi lại được cô về thăm, được nghe những lời động viên nhẹ nhàng, trìu mến của cô. “Cô ơi! Chúng em sẽ không bao giờ quên cô”, tôi thủ thỉ khi xe vừa lăn bánh.

NGUYỄN THANH VÂN
(LỚP 8B, TRƯỜNG THCS VŨ HỮU, BÌNH GIANG)

Điểm trung bình kì 1 : 8.9
 Xếp thứ tự lớp : 7
 Xếp thứ tự khối : 41
 Xếp thứ tự trường : 159


BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Kết quả xếp giải Kỳ thi chọn HSG cấp Tỉnh lớp 9 THCS năm học 2023 - 2024 Kết quả xếp giải Kỳ thi chọn HSG cấp Tỉnh lớp 9 THCS năm học 2023 - 2024 Kết quả xếp giải Kỳ thi chọn HSG cấp Tỉnh ... Cập nhật lúc : 9 giờ 33 phút - Ngày 27 tháng 2 năm 2024
Xem chi tiết
Tự hào ngôi trường mang tên nhà Toán học đầu tiên của Việt Nam Tự hào ngôi trường mang tên nhà Toán học đầu tiên của Việt Nam Tự hào ngôi trường mang tên nhà Toán học đầu tiên của Việt Nam ... Cập nhật lúc : 10 giờ 17 phút - Ngày 27 tháng 1 năm 2024
Xem chi tiết
Liên đội trường THCS Vũ Hữu hưởng ứng cuộc vận động "Tự hào một dải non sông" Liên đội trường THCS Vũ Hữu hưởng ứng cuộc vận động "Tự hào một dải non sông" Liên đội trường THCS Vũ Hữu hưởn ... Cập nhật lúc : 8 giờ 6 phút - Ngày 20 tháng 1 năm 2024
Xem chi tiết
Kết quả thi HSG cấp Tỉnh năm học 2023 - 2024 - Môn Toán - Môn Hóa - Môn Lí ... Cập nhật lúc : 8 giờ 17 phút - Ngày 20 tháng 1 năm 2024
Xem chi tiết
Hình ảnh và lời chúc tới các em HS Đội tuyển dự thi HSG cấp Tỉnh năm học 2023 - 2024 - Đội Toán - Đội Hóa - Đội Lí ... Cập nhật lúc : 18 giờ 46 phút - Ngày 19 tháng 1 năm 2024
Xem chi tiết
Trường THCS Vũ Hữu_Niềm tự hào của ngành giáo dục Bình Giang - Tập thể CBGV - Học sinh - Kỉ niệm 20.11.2023 ... Cập nhật lúc : 7 giờ 38 phút - Ngày 15 tháng 12 năm 2023
Xem chi tiết
Một số hình ảnh kỉ niệm 41 năm ngày "Nhà giáo Việt Nam" 20.11.1982-20.11.2023 - Huyện ủy - PGD - Hội CMHS ... Cập nhật lúc : 8 giờ 21 phút - Ngày 21 tháng 11 năm 2023
Xem chi tiết
Một số hình ảnh Hội nghị viên chức năm học 2023 - 2024 - Tặng hoa - Đoàn Chủ tịch - Đoàn Thư kí ... Cập nhật lúc : 11 giờ 22 phút - Ngày 9 tháng 10 năm 2023
Xem chi tiết
Kết quả và xếp thứ tự thi vào lớp 10 THPT năm học 2023 - 2024 - Bình Giang - THCS Vũ Hữu ... Cập nhật lúc : 14 giờ 45 phút - Ngày 2 tháng 8 năm 2023
Xem chi tiết
Kết quả và xếp thứ tự thi vào lớp 10 THPT năm học 2023 - 2024 - Bình Giang - THCS Vũ Hữu ... Cập nhật lúc : 10 giờ 7 phút - Ngày 2 tháng 8 năm 2023
Xem chi tiết
1234567891011121314151617181920...
DANH MỤC
ĐỀ THI, CHUYÊN ĐỀ
Đề thi và đáp án tuyển sinh lớp 6 năm học 2018 - 2019.
Đề thi và đáp án tuyển sinh vào lớp 10 không chuyên, chuyên Nguyễn Trãi Hải Dương 2018 - 2019.
Đề thi và đáp án học sinh giỏi tỉnh Hải Dương năm học 2017 - 2018 lớp 9 môn Toán.
Đề thi và đáp án học sinh giỏi tỉnh Hải Dương năm học 2017 - 2018 lớp 9 môn Hóa.
Đề thi và đáp án học sinh giỏi tỉnh Hải Dương năm học 2017 - 2018 lớp 9 môn Vật lý.
Đề thi và đáp án học sinh giỏi tỉnh Hải Dương năm học 2017 - 2018 lớp 9 môn Sinh.
Đề thi và đáp án học sinh giỏi tỉnh Hải Dương năm học 2017 - 2018 lớp 9 môn Văn.
Đề thi và đáp án học sinh giỏi tỉnh Hải Dương năm học 2017 - 2018 lớp 9 môn Sử.
Đề thi và đáp án học sinh giỏi tỉnh Hải Dương năm học 2017 - 2018 lớp 9 môn Địa.
Đề thi và đáp án học sinh giỏi tỉnh Hải Dương năm học 2017 - 2018 lớp 9 môn tiếng Anh.
Đề thi và đáp án tuyển sinh vào lớp 10 không chuyên, chuyên Nguyễn Trãi Hải Dương 2017 - 2018.
Đề, đáp án HSG lớp 9 năm học 2016 - 2017 tỉnh Hải Dương.
Hướng dẫn viết SKKN năm học 2016-2017
Cấu trúc đề kiểm tra 45 phút, học kỳ, tuyển sinh THPT môn Tiếng Anh, thực hiện từ năm 2016 - 2017.
Đề thi, đáp án tuyển sinh THPT Hải Dương 2016 - 2017 các môn chuyên và không chuyên.
12345678910...
VĂN BẢN CỦA NHÀ TRƯỜNG
Đề kiểm tra năng lực tuyển sinh lớp 6 năm học 2018 - 2019
Về việc phòng chống tai nạn thương tích cho trẻ em trong dịp hè 2023
Một số tác hại của việc sử dụng "thuốc lá điện tử"; "thuốc lá nung nóng"
Kế hoạch tăng cường biện pháp phòng chống tai nạn thương tích, đuối nước...năm 2023!
Kế hoạch hoạt động các câu lạc bộ năm học 2022 - 2023
Chuyên đề về giáo dục "An toàn giao thông" năm học 2022 - 2023
Tài liệu về giáo dục "An toàn giao thông" 2023
Nghị quyết - Quy chế phong trào "Toàn dân bảo vệ an ninh Tổ Quốc" 2023
Kế hoạch phong trào "Toàn dân bảo vệ an ninh Tổ Quốc" 2023
Hưởng ứng cuộc thi Online "Học sinh với An toàn thông tin 2023"
QĐ_Điều lệ Giải cờ vua học sinh Tiểu học và Trung học cơ sở cấp tỉnh năm học 2022 - 2023
Kế hoạch phổ biến giáo dục pháp luật
Luật phòng chống bạo lực gia đình
Luật thực hiện dân chủ ở cơ sở
Hội thảo SGK lớp 8 năm học 2023 - 2024
12345678910...