Con tem quân đội

Anh về từ chiến trường xa
Con tem quân đội làm quà trao em
Tay em năm ngón dẫu mềm
Vẫn e chưa đủ dịu êm khi cầm

Miền Nam không có mùa đông
Vẫn e se lạnh sắc hồng trong tay
E rằng chỉ thoáng gió lay
Màu tem lẫn giữa màu mây đồng bằng

Hiểu giùm em phút bâng khuâng
Giấu trong câu nói nửa chừng lặng im
Nói thương người lính trong tem
Chính là thương lắm người bên cạnh mình!

Chốc rồi anh lại lên đường
Con tem ở lại hậu phương nhớ thầm
Xin cho em được ân cần
Phong thư nhỏ dán tem gần tên anh

Nếu em viết vội thư thăm 
Chẳng vì em chỉ vì tem đó mà!
Mong con tem gặp người xa
Cho màu hồng mãi không pha chút buồn

Dấu bưu điện sẽ in tròn
Con tem chắp cánh tâm hồn, nó bay
Thư em quen viết không dài
Xin anh nhớ hiểu những lời... phía sau.

Cũng như em đã hiểu sâu
Tình anh, khi nhận quà trao ngập ngừng
Đinh thị Thu Vân- tháng 8/1980

        Cả hậu phương ấm áp lẫn tiền tuyến gian lao hiện lên sau một con tem quân đội. Người lính bước vào đầu bài thơ với tất cả vẻ mộc mạc nhất của lính- vẻ mộc mạc khiến cho chúng ta sa xót tận đáy lòng:

Anh về từ chiến trường xa
Con tem quân đội làm quà trao em

        Tác giả không dùng "cho em" mà là "trao em". Chỉ cần một chữ "trao" khiêm nhường ấy thôi, lập tức toàn bộ bài thơ đã nhuộm đầy nữ tính:

Tay em năm ngón dẫu mềm
Vẫn e chưa đủ dịu êm khi cầm

        Không biết là con tem hay chính con tim đang run run trên tay nhà thơ, chỉ biết rằng mỗi lời thốt lên ở đây- nghe phập phồng và xao xuyến quá:

Miền Nam không có mùa đông
Vẫn e se lạnh sắc hồng trong tay
E rằng chỉ thoáng gió lay
Màu tem lẫn giữa màu mây đồng bằng

        Ngỡ như Đinh thị Thu Vân có thể viết mãi không hết về con tem, về món quà giản dị đó. Điều đáng lưu ý ở đây là nội lực của tác giả càng mạnh mẽ bao nhiều thì câu thơ buông ra càng nhẹ nhàng bấy nhiêu:

Hiểu giùm em phút bâng khuâng
Giấu trong câu nói nửa chừng lặng im
Nói thương người lính trong tem
Chính là thương lắm người bên cạnh mình!

        Nhưng người bên cạnh mình không thể ở bên mình mãi được, bởi vì "chốc rồi anh lại lên đường" chỉ còn có "con tem ở lại hậu phương nhớ thầm". Cái công việc rất bình thường là dán con tem vào phong thư, bỗng dưng trở nên thật khác thường. Hình như tác giả không chỉ dán con tem mà dán cả con tim của mình vào đây:

Xin cho em được ân cần
Phong thư nhỏ dán tem gần tên anh

        Sau một thoáng thẹn thùng đáng yêu: "Nếu em viết vội thư thăm- chẳng vì em chỉ vì tem đó mà!", bài thơ kín đáo và e ấp khép lại:

Cũng như em đã hiểu sâu
Tình anh, khi nhận quà trao ngập ngừng

        Còn biết nói gì nữa nhỉ? Khi mà "Dấu bưu điện sẽ in tròn" đã nói hộ cô gái, nói hộ chàng trai tất cả rồi!

(Lời bình của Hoàng Nhuận Cầm- báo Truyền hình số 23/2002)

 

[Kỳ trước][Trang chủ][Kỳ sau]

Chuyên mục này được cập nhật vào thứ Tư hàng tuần

Scrolll.gif (2603 bytes)


Thông tin trên mạng Netcodo
Mọi chi tiết xin vui lòng liên hệ tại
Ban Biên Tập Mạng Netcodo
Ðiện thoại: (54)847247 - Email Intranet: quantri@netcodo.vnn.vn

Email Internet: netcodo@hue.vnn.vn